Thằng em rể bỉ ổi hiếp mụ chị dâu không thương tiếc, đồng thời của là người mà cô yêu và tình nguyện trao thân. Đào nói ra lời cuối: – Phá trinh Đào đi Bình. Đào sẽ là của Bình, mãi mãi. Bình cũng đáp lại: – Đào sẽ là vợ của Bình. Mãi mãi. Chết không hối tiếc! Cả hai gật đầu, mỉm cười. Nụ cười của hạnh phúc, Thằng em rể ác độc hiếp chị dâu dâm không chút ghê tay của tình yêu. Người ta nói, tình yêu càng ngang trái càng điên cuồng. Quả là đúng với Đào và Bình lúc này. Rồi thì… Hự!!! Pực!!! Bình dùng hết sức bình sinh, ấn một cái thật mạnh vào tận cùng âm đạo của Đào. Con cặc của Bình tan màng trinh mỏng